Bài viết tham dự cuộc thi "Trò chuyện với con" - Nhật ký cho con

23/07/2009

Chia sẻ bài viết:

Ngày... tháng... năm...

Từ phòng khám trở về, mẹ thật sự mệt mỏi con ạ. Hơn 30 năm trong nghề, công việc của một bác sĩ luôn đòi hỏi sự thận trọng đến mức tuyệt đối khiến mẹ cảm thấy có một áp lực ghê gớm đè nặng lên vai mình. Mỗi bệnh nhân đến với mẹ là một hoàn cảnh khác nhau, đa dạng như các góc cạnh trong cuộc sống vậy. Nhưng con biết không, hôm nay là một ngày "đặc biệt", các bệnh nhân đến với phòng khám của mẹ đều chung một góc cạnh trong cuộc sống. Đó là những cô học sinh tuổi teen như con đến phòng khám để phá thai...1...2...3... và nhiều hơn nữa. Nhìn nỗi lo sợ, hoảng hốt hiện trên những khuôn mặt ngây thơ, non nớt và có cả những giọt nước mắt trượt dài trên má khiến mẹ bực mình nhưng không nỡ mắng như khi mắng con ở nhà. Và mẹ thấy nhói tận tim khi nghe những tiếng gào khóc đau đớn lúc mà tiếng dao kéo loảng xoảng vang lên. Và mẹ biết, ngoài hành lang những giọt nước mắt của các bậc sinh thành rơi còn nhiều hơn thế. 

Mẹ đã gặng hỏi chuyện nhưng nhiều bạn không nói có thể vì xấu hổ và mặc cảm. Nhưng có một bạn vừa khóc vừa thú nhận với mẹ rằng: tại cháu nghe bạn ấy rủ rê “thử” làm như trong phim xem cảm giác thế nào? Bạn khác lại trả lời thật ngây ngô: cháu nghĩ làm một lần thì không sao nên… Và những câu trả lời không thể thật hơn ấy lại làm mẹ đau hơn khi nghĩ đến con.

Con cũng giống các bạn ấy ở sự ngây thơ và trong sáng. Mẹ đã mặc định con vẫn còn là trẻ con nên chưa khi nào mẹ nói chuyện với con đúng nghĩa là hai người phụ nữ với nhau. Có lần, mẹ vô tình để hai cái bao su trên giường và con đã nhìn thấy. Mẹ cất vội đi mà lẽ ra phải giảng giải cho con hiểu tác dụng của nó. Nhìn thấy con xem trộm cuốn sách "Giới tính và tình dục" của dì Lam, mẹ đã mắng con sa sả: tí tuổi đầu, biết cái gì mà xem. Mới đây, lúc đang nấu cơm, tình cờ nghe con và các bạn bàn tán về video clip sex của hai bạn học sinh ở Lạng Sơn được tung lên mạng mẹ đã nặng lời: mẹ cấm con  từ nay không được xem, không bàn tán gì về ba cái thứ lăng nhăng ấy. Lo mà học đi!

Dù mẹ biết con là đứa con ngoan, đến cả việc được các bạn trai tặng hoa  vào ngày lễ mà hai má vẫn đỏ lên vì ngượng nhưng mẹ vẫn đe thế. Mẹ nghĩ ít nhiều nó có tác dụng.

Cứ thế, mẹ vô tình không cho con lớn lên và thế là con sẽ mãi mãi chỉ là một đứa trẻ. Nhìn các bạn gái đau đớn đi trong phòng mổ ra, mẹ tự hỏi rằng: phải chăng trong số đó có nhiều bạn giống hoàn cảnh của con?  Mẹ đã sai khi mặc định rằng con còn là một  đứa trẻ trong khi con đã dậy thì cách đây hai năm rồi. Mẹ đã sai khi cấm đoán không cho con tìm hiểu những thứ thuộc về thế giới của con mà không biết rằng sự tò mò và thiếu hiểu biết sẽ dẫn con đi vào những ma trận. Mẹ đã sai, sai nhiều con ạ. Và có thể có rất nhiều ông bố, bà mẹ đã sai giống mẹ?  Nhìn con đang ngủ ngon lành như chú cún con no sữa nên mẹ không nỡ đánh thức con dậy để nói lời xin lỗi.

Vậy thì con yêu ạ, con cứ ngủ đi nhé! Bắt đầu từ ngày mai, mẹ con mình sẽ nói chuyện cởi mở, bình đẳng với nhau như hai người phụ nữ được không con? Mẹ nghĩ ngày mai thức dậy con sẽ nói: con chờ đợi điều này từ lâu rồi, mẹ biết không?

Mẹ của con.


Bùi Thu Hoàn
(Phụ Nữ TPHCM Online)

Nội dung cần tìm
  • Tất cả
  • Giải pháp bảo hiểm
  • Dịch vụ khách hàng
  • Tin tức
  • Tuyển dụng

Có phải bạn muốn tìm về

Tìm kiếm của bạn gần đây

Bạn có thể quan tâm: